Chưa biết cơ sở chính xác của việc chọn giờ cao điểm là đâu. Nhưng qua trả lời của các vị có chức sắc tôi nhận thấy việc chọn giờ cao điểm buổi sáng có các lý do sau :
- Thế giới người ta áp dụng như vậy, và thế giới đó rõ nhất là Thái Lan.
- Vì yêu cầu phải tăng giá điện cho đúng số tiền đó, nhưng phải chia cho người dân sử dụng nên phải lập thêm giờ cao điểm để thu thêm tiền cho đủ.
- Do tại doanh nghiệp sử dụng điện không đúng vào giờ cao điểm.
Và cái quan trọng nhất đây là chủ trương của chính phủ và đã ban hành rồi, phải thực hiện.
Quả thật với những lý do đó, chúng ta sẽ nhận thấy được các vấn đề như sau :
- Doanh nghiệp vẫn chưa được coi trọng, dù bao nhiêu năm đổi mới tư duy, nhưng đa phần bộ phận quan chức vẫn coi mình là người ban phép cho doanh nghiệp. Tôi ban cái gì anh hưởng cái đó, mọi việc kinh doanh của anh phải được tính từ cái tôi ban hành, không phải cái thị trường (trích : Khi Nhà nước ban chính sách thì doanh nghiệp cần phải thích ứng. Những ngành nào muốn nâng cao tính cạnh tranh, có giá thành rẻ, thì phải chuyển giờ đêm, sau 22h mà làm). Đâu cứ phải muốn chuyển đổi như thế nào thì chuyển, làm ngoài giờ phải trả chi phí cho công nhân ra sao, chí phí khác phát sinh ra sao, giá thành mới ra sao. Doanh nghiệp bây giờ hoạt động khó lắm, nhất là doanh nghiệp Việt nam. Trước khi tăng giá điện, người dân rất ta thán, nhà nước vẫn lên giá. Doanh nghiệp vẫn thông cảm bởi vì không chỉnh giá điện làm sao thu hút đầu tư nước ngoài trong lãnh vực điện. Nhưng khi ban hành các chính sách có liên quan đến doanh nghiệp, phải hỏi ý kiến doanh nghiệp trước chứ, đâu phải thích ban hành rồi cố giữ sai hoặc để sửa sai.
- Vấn đề thứ hai, một doanh nghiệp sản xuất không thể tự nhiên sản xuất từ 7g00 đến 10g30 thì sản xuất bình thường, rồi đến 10g30 mới tăng sản lượng lên để sử dụng nhiều điện hơn. Sản xuất là một dây chuyền. Dây chuyền trong sản xuất không tạo ra cao điểm sử dụng điện (theo cấp nhà nước), nếu chính phủ nói điều đó là chính xác hãy công bố con số thống kê. Xin lưu ý điện cho sản xuất chứ không phải điện cho đơn vị sản xuất. Quy trình sản xuất không thể đến đó nói ngưng một vài công đoạn. Nói rằng sản xuất phải thay đổi để không bị cao điểm là không chính xác.
- Vấn đề thứ ba, đã là nhà nước, ăn lương từ tiền thuế của dân, phải coi trọng người dân. Khi ra phương án giá điện giờ cao điểm, phải tìm cho ra nguyên nhân gây cao điểm đó, khắc phục nó, khắc phục nó không xong mới tính đến việc chế tài nó. Sản xuất không gây ra cao điểm, vậy cái gì gây ra cao điểm, và ai cũng dễ nhận thấy, cái ăn và nghỉ của công nhân, của người dân mới chính là cái gây cao điểm. VD như nấu ăn cho công nhân, như điện cho buổi ăn công nhân, như điện cho buổi nghỉ của công nhân, như điện tăng từ siêu thị, văn phòng, do buổi trưa nắng nóng hơn buổi sáng, v.v…. Vậy thì ta phân định rõ, điện cho sản xuất không có giờ cao điểm, nhưng điện ngoài sản xuất thì có giờ cao điểm, bời vì thay đổi ngoài sản xuất dễ hơn thay đổi trong sản xuất.
- Nhưng nói gì nói, điện là người dân phải mua. Tại sao tôi trả tiền mua mà phải bắt tôi tuân theo điều kiện áp đặt của người bán. Tôi không sử dụng phí phạm thì tôi phải được sử dụng theo ý muốn. Người bán phải tìm đủ mọi cách để thoả mãn tôi – tôi chính là thượng đế của họ mà.
- Và điều nữa là có doanh nghiệp nào không muốn tiết kiệm, tiền là của họ mà. Có lời thì mới có chia. Cái không cần là hô hào doanh nghiệp phải tiết kiệm, mà cái chính là phải hướng dẫn họ nên tiết kiệm điện như thế nào. Sự tiết kiệm đó phải được thể hiện qua hành động cụ thể và được kiểm chứng bằng lượng điện giảm dần. Nên thưởng cho đơn vị có lượng điện giảm dần.
Điều cuối cùng, chúng ta phải học cách tôn trọng doanh nghiệp, họ là người mang đến của cải cho xã hội. Tôn trọng họ là mở đầu cho sự phát triển về kinh tế.
Đất nước chúng ta nghèo không phải vì người dân chúng ta không muốn giàu, không phải người dân chúng ta không chịu làm giàu mà vì nước ta chưa mạnh. Chưa mạnh do đội ngũ lãnh đạo dù có tâm nhưng vẫn chưa đủ tầm, thậm chí còn nhiều người không có tâm. Nước chỉ mạnh khi mọi người dân ý thức rằng phải cùng chung tay gánh vác. Blog này là đóng góp cá nhân tôi vào cái chung của dân tộc, không nhằm vào tiền bạc, chính trị.
24 tháng 3, 2009
Bài học về cách tăng giá điện
23 tháng 3, 2009
Hoàng Sa, Trường sa là của Việt Nam
Tôi là người Việt Nam, tôi yêu quê hương Việt Nam.
Tôi cũng muốn kêu gọi các bạn hãy cùng tham gia với thư ngỏ này nhằm chống lại từ tư tưởng mộng bành trướng của Trung Quốc.
Trung Quốc ngày càng lớn mạnh, muốn thu phục Đông Nam Á, họ sẽ coi Việt nam như một vật cản đường. Không biết bao nhiêu thế kỷ đã trôi qua như vậy, và họ chăc chắn sẽ đến khi tiềm lực kinh tế đủ mạnh. Ngay bây giờ, nếu chúng ta không chuẩn bị, chúng ta sẽ giống như đời Lê, đời Hồ, có khi mất cả một thế hệ để giải phóng đất nước.
Tuy thực tế hiện giờ không phải vậy, bởi vì chúng ta luôn đánh thắng Trung Quốc. Và nếu được dự phòng đầy đủ, tôi luôn có ước mong, có ngày nào đó mình sẽ phải lấy lại được Hoàng Sa.
Tôi tin và mong được sự ủng hộ từ tất cả các bạn.
Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam. Lấy lại và giữ gìn nó là trách nhiệm của mọi người Việt Nam.
Tôi cũng muốn kêu gọi các bạn hãy cùng tham gia với thư ngỏ này nhằm chống lại từ tư tưởng mộng bành trướng của Trung Quốc.
Trung Quốc ngày càng lớn mạnh, muốn thu phục Đông Nam Á, họ sẽ coi Việt nam như một vật cản đường. Không biết bao nhiêu thế kỷ đã trôi qua như vậy, và họ chăc chắn sẽ đến khi tiềm lực kinh tế đủ mạnh. Ngay bây giờ, nếu chúng ta không chuẩn bị, chúng ta sẽ giống như đời Lê, đời Hồ, có khi mất cả một thế hệ để giải phóng đất nước.
Tuy thực tế hiện giờ không phải vậy, bởi vì chúng ta luôn đánh thắng Trung Quốc. Và nếu được dự phòng đầy đủ, tôi luôn có ước mong, có ngày nào đó mình sẽ phải lấy lại được Hoàng Sa.
Tôi tin và mong được sự ủng hộ từ tất cả các bạn.
Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam. Lấy lại và giữ gìn nó là trách nhiệm của mọi người Việt Nam.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)